New member
- Kiến trúc thời kỳ nguyên thủy: Các công trình đơn giản, chủ yếu bằng vật liệu tự nhiên như gỗ, đất sét.
- Kiến trúc cổ đại: Ai Cập, Hy Lạp, La Mã, Trung Quốc, Ấn Độ... mỗi nền văn minh đều có những đóng góp độc đáo cho lịch sử kiến trúc.
- Kiến trúc Trung cổ: Các công trình mang đậm dấu ấn tôn giáo, với những kiến trúc đồ sộ như nhà thờ Gothic.
- Kiến trúc Phục hưng: Sự hồi sinh các giá trị cổ điển Hy Lạp và La Mã, tạo nên những công trình hài hòa, cân đối. Thế kỷ 15 và 16, kiến trúc Phục hưng trở lại với các nguyên tắc của kiến trúc cổ điển. Các kiến trúc sư như Brunelleschi và Michelangelo đã tạo ra các công trình nổi bật như Nhà thờ Santa Maria del Fiore ở Florence.
- Kiến trúc Baroque: Phong cách cầu kỳ, trang trí tỉ mỉ, thể hiện sự giàu có và quyền lực. Xuất hiện vào thế kỷ 17, phong cách Baroque nổi bật với sự phức tạp, trang trí cầu kỳ và cảm xúc mạnh mẽ. Các công trình như Nhà thờ Thánh Peter ở Vatican là ví dụ điển hình.
- Kiến trúc Rococo: Tiếp nối Baroque, nhưng nhẹ nhàng hơn, tập trung vào các chi tiết trang trí tinh xảo.
- Kiến trúc Tân cổ điển: Kiến trúc Tân cổ điển là một phong cách kiến trúc được hình thành vào giữa thế kỷ 18, lấy cảm hứng từ kiến trúc cổ điển của Hy Lạp và La Mã. Nó là một sự phản ứng lại sự cầu kỳ, phức tạp của phong cách Baroque và Rococo, hướng đến sự đơn giản, cân đối và hài hòa.
- Kiến trúc hiện đại: Bắt đầu từ thế kỷ 20, với những công trình phá vỡ các quy tắc truyền thống, sử dụng vật liệu mới và công nghệ hiện đại.
- Kiến trúc đương đại: Phong cách đa dạng, không tuân theo một khuôn mẫu nhất định, phản ánh sự phức tạp của xã hội hiện đại. Kiến trúc đương đại (Contemporary Architecture) là một phong cách kiến trúc phát triển từ cuối thế kỷ 20 đến nay, phản ánh những xu hướng, công nghệ và tư tưởng mới trong thiết kế và xây dựng. Kiến trúc đương đại không chỉ đơn thuần là một phong cách cụ thể mà còn là một khái niệm rộng lớn, bao gồm nhiều phong cách và xu hướng khác nhau.